🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mục Nhan hối hả từ ngoài đồng về, sửng sốt khi thấy phụ tử ba người đã dọn cơm xong, đang ngồi chờ nàng về ăn.



Tiểu Hoa reo lên:



- Mẫu thân, người về rồi. Phụ thân múc sẵn nước cho người rửa tay chân đó.



- Mẫu thân. – Tiểu Trúc đang cầm thìa tự ăn cháo, chỉ gọi được một câu đã cắm đầu xuống.



Mục Nhan không hiểu chuyện gì, nhớ đến lời thôn dân bàn tán về khoản nợ hai mươi lượng mà Đằng Nguyên vừa mới vay rồi đánh bạc thua hết, lòng nhỏ máu. Không biết lần này hắn lại muốn bán thứ gì đây? Mọi ngày hắn chỉ ngồi không chờ ăn, mắng vợ chửi con, giờ mới ốm dậy cũng không nằm trên giường hạch sách như trước, còn múc sẵn nước cho nàng về sẵn cái rửa mặt, chắc lát nữa hắn sẽ nói ra chủ ý kinh động gì đây.



Mục Nhan thở dài.



Nhà chẳng còn gì để bán, nhi nữ mới sáu tuổi thân thể nhỏ gầy, chưa thể bán đi làm nô tì được, không hiểu Đằng Nguyên sẽ xoay đâu ra từng ấy bạc mà trả cho người ta. Đối với Mục Nhan, một lượng bạc vụn đã là con số lớn lắm rồi. Từ ngày về làm thê tử của Đằng Nguyên, nàng chưa từng có một lượng bạc trong tay. Bao nhiêu bạc lớn bạc nhỏ hắn đều cầm, nướng vào sới bạc hết, nàng giấu được vài đồng lẻ trang trải cuộc sống, trông chờ vào mấy mẫu ruộng nước mới có lương thực qua ngày, lấy đâu ra bạc.



Lòng ngập tràn chua xót, Mục Nhan lau mặt rồi vào nhà, gượng cười u

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095973/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Luân
Chương 4: Phàm thể
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.