🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đằng Nguyên không biết vì sao mình biết đám cây dại này là thảo dược, cũng chẳng nhớ tên nó là gì, có điều ngửi mùi thơm có thể khẳng định chắc như đinh đóng cột, chỉ không biết nơi này có y quán biết sử dụng nó không. Nếu y quán không thu mua, Đằng Nguyên mất công toi một lần rồi.



Hắn mặc kệ, hái một gùi đầy rồi trở về. Trên đường về, Đằng Nguyên trông thấy một con gà rừng đang lớ ngớ đậu trên cành thấp. Hắn nhẹ nhàng đi tới gần, nhặt mấy viên đá lên, rón rén tiếp cập. Tuy nhiên thân thủ tồi tệ của hắn khiến lá cây dưới chân loạt soạt kêu, con gà vỗ cánh bay vèo lên.



Đằng Nguyên vội vã lấy đà, dùng chín phần sức lực ném viên đá lớn về phía con gà.



Ngóe một tiếng, con gà chới với rơi xuống.



Viên đá ấy thế mà trúng vào thân nó.



Không tồi.



Đằng Nguyên tiếp tục nhặt đá vừa ném vừa nhào theo đuổi bắt. Lòng vòng một hồi, náo động một khoảng rừng mới dồn được con gà rừng tinh quái vào một bụi gai, kẹt cứng. Hắn dùng gậy đập chết nó, khó khăn khều ra, vã mồ hôi hột lẩm bẩm:



- Nhân sinh như chó gặm. Một đời oanh liệt vất vả vì bắt gà rừng. Hổ thẹn... Quá mất mặt!



Sơn lâm lặng ngắt không một bóng người. Hổ thẹn với ai?



Đằng Nguyên thở dài, nhếch mép cười, buộc gà rừng vào gùi, hối hả xuống núi.



Khi hắn về đến thôn, trời cũng sập tối.



Nhà hắn ở cuối thôn, đi từ núi ra là về

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095972/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Luân
Chương 5: Nhân sinh như chó gặm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.