Đằng Nguyên vừa uống trà vừa lia mắt nhìn y phục của Điền Đông.
Gã chưa về nhà tắm giặt thay quần áo, vẫn bộ y phục đi rừng dính đầy máu sói tanh nồng đó. Y phục của Lưu đại thúc cũng dính không ít máu, chắc là máu của Lưu Ngọc Lâm. Đường huynh, đường đệ của Lưu Ngọc Lâm đều bị thương trên mặt, vết thương đang sưng lên, tím tái. Đây hẳn là hậu quả của trận ẩu đả vừa rồi.
Vì mùi máu trên người Điền Đông rất nồng nên Đằng Nguyên yên tâm rằng sẽ không ai ngửi thấy mùi tanh kinh khủng từ sân giếng nhà hắn.
Dù hắn đã dội rất nhiều nước nhưng máu tươi của người vẫn vương lại một mùi gì đó gây gây khó chịu.
Điền Đông kể chi tiết cho Đằng Nguyên nghe chuyện gã trở về thôn mà thấy Lưu Ngọc Lâm vẫn chưa được chữa trị, sau đó người Lưu gia nhao nhao chửi mắng một nhà Kiều đại phu, lại kể chuyện ẩu đả như thế nào. Nói đến đánh lộn, đám hán tử hăng máu hẳn. Hai bên lao vào nhau, bên nào cũng ăn đòn nhưng người Lưu gia vẫn rất khoái chí vì đã trút được bực tức, nện cho bên kia mấy cái.
Lưu Ngọc Lâm đã tỉnh, được đưa về nhà uống thuốc.
Ngày mai Lưu đại thúc sẽ thuê xe ngựa đưa Lưu Ngọc Lâm lên y quán trên Phủng Tư trấn tiếp tục chữa trị. Cánh tay Lưu Ngọc Lâm không bị phế, vết thương thấu đến tận xương, mất mấy miếng thịt lớn, nát thịt xung quanh nhưng xương không gãy. Nghỉ ngơi một đoạn thời gian có thể sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095951/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.