Xe ngựa tới gần Liễu Hoà thôn, khuất tầm nhìn nhưng tiếng la hét, tiếng chém giết, tiếng hô hoán của kỵ binh Vạn Tư quốc vô cùng rõ ràng. Đằng Nguyên rét lạnh, siết chặt rìu, cảnh tượng trước mắt chao đảo. Hình ảnh Mục Nhan, tiểu Hoa và tiểu Trúc hiện ra trong tâm trí hắn.
Hai năm ngắn ngủi sinh hoạt phàm nhân ở Tụ Sơn thôn, ngày ngày ra vào tiểu viện đã khiến hắn sớm coi Mục Nhan là thê tử; tiểu Hoa, tiểu Trúc là hài tử của mình. Mặc dù thực sự không phải, hắn chỉ là linh hồn đoạt xá chiếm chỗ “Đằng Nguyên” nhưng trời biết đất biết hắn biết… Kẻ khác không hề nghi ngờ, hắn chiếm là chiếm sạch.
Giờ thê nhi hắn nguy hiểm cận kề, ruột gan hắn rối như tơ vò, không biết nếu thực sự xảy ra chuyện, hắn sẽ ra sao.
Tiếng hét ở Liễu Hoà thôn vô cùng khủng khiếp, tiếng kỵ binh đuổi giết nghe cũng rõ hơn. Xe ngựa chạy lọc cọc trên đường bị một toán kỵ binh ở đầu Liễu Hoà thôn phát hiện. Chúng bắn tên rào rào theo khiến Đằng Nguyên và Lưu Tống vội vã tránh vào thùng xe. Mũi tên cắm phập phập bên ngoài xe nghe rợn người. Một mũi xuyên qua vách gỗ mỏng, cắm một nửa vào xe, suýt chạm tới vai Điền Đông.
Lưu Hoàng Du hoảng hồn hét lên. Đám kỵ binh chỉ trỏ, muốn thúc ngựa đuổi theo.
Đằng Nguyên ló đầu ra nhìn. Bọn chúng cũng vận bạch giáp giống toán tấn công Sùng gia thôn. Số nhiều đội mũ giáp che đi mái tóc; vài tên không đội mũ lộ rõ tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095926/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.