Mộ Hoàng lịch – giữa tháng 4 năm 232.
Đà Liêu Hầu – Mạn Chu lệnh cho Thế tử Mạn Hợp dẫn đại quân tấn công biên giới Sa Lục Châu. Quận vương Khâu Tuệ Phúc của Sa Lục Châu thống lĩnh đại quân nghênh chiến. Hai bên giằng co ở biên giới, bất phân thắng bại.
Đà Liêu Châu quân đông tướng mạnh, binh lính được huấn luyện bài bản, lẽ ra chiếm thế thượng phong, bất quá Quận vương Khâu Tuệ Phúc thủ đoạn nghịch thiên, dụ quân Đà Liêu vào sâu trong sơn lâm Sa Lục Châu chẻ ra triệt hạ. Liệt Dạ quân của Đà Liêu Châu thiệt hại nặng nề, vội vã rút về doanh trại bảo toàn lực lượng, tìm cách trả đũa.
Khương vệ của Sa Lục Châu hầu hết là hán tử mới tòng quân nhưng Quận vương Khâu Tuệ Phúc binh thao mã lược, lợi dụng địa thế Sa Lục núi non hiểm trở, rừng thiêng nước độc và sự hiếu chiến của Liệt Dạ quân, dụ đối phương vào cạm bẫy nhanh chóng tiêu diệt bốn ngàn quân Đà Liêu Châu khiến Thế tử Mạn Hợp kinh sợ.
Tin chiến sự chậm rãi lan dọc Sa Lục Châu, chưa tới được Hồi thành xa xôi.
Chỉ vài ngày sau khi chiến sự nổ ra, tại thành Quảng Cữu của Vạn Tư quốc, Tổng đốc Hà Tung đã nhận được tin cấp báo từ Sa Lục Châu. Hà Tung là Tổng đốc quản lý Lộ Dư Uyển (bao gồm ba thành lớn sầm uất chạy dọc biên giới với Sa Lục Châu là: Quảng Cữu, Vũ Thần và Huỳnh Tương.) Hà Tung cáo già xảo quyệt, nuôi vô số kỳ nhân dị tướng, mưu đồ củng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095920/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.