Đằng Nguyên nghi ngờ, nhắm mắt kiểm tra lại lần nữa, tâm tình nhảy nhót như điên, miệng lẩm bẩm:
- Quả thực là Không Đàm… Đây chẳng phải tầng thứ nhất của Huyết Liên sao? Vậy không cần linh khí nhập thể, không cần linh lực vẫn có thể sinh Không Đàm?
Màn sương trong đầu Đằng Nguyên co cụm lại như muốn nhắc nhở rằng nó sẽ không tiết lộ bất cứ chuyện gì, thắc mắc vô ích.
Đằng Nguyên không có câu trả lời, từ những thứ bật ra trong đầu, chính mình lại gom góp thông tin.
Không Đàm nằm gần đan điền, không nằm trong mà như chồng lên trên… Thật kỳ quái! Tuy nhiên nó không thực sự đè vào đan điền, ảo diệu giống như cùng nằm chung một chỗ nhưng ở không gian hoàn toàn khác. Đúng là Không Đàm mà!
Khóe miệng Đằng Nguyên nhếch lên không tự chủ, đầu lùng bùng như có pháo hoa, tim đập thình thịch gấp gáp. Hắn muốn hét lên mấy tiếng cho thoả cơn hưng phấn nhưng không dám, cố kiềm chế.
Hắn có Không Đàm, chẳng cần linh khí nhập thể, chẳng cần tu luyện theo lẽ thường… Hắn vừa nghĩ đây là tầng thứ nhất của cái gì ấy nhỉ? Huyết Liên là gì?
Đằng Nguyên toét miệng cười, mắt loé sáng.
Chẳng cần biết. Chỉ biết con đường tu luyện của hắn bắt đầu rồi… Tà thể đã phát huy tác dụng, hắn đạt được tầng thứ nhất của Huyết Liên mà không cần tuân theo những quy tắc cũ.
Tiếng roi quất vun vút lên da thịt, tiếng nô lệ kêu đau, tiếng quát tháo của binh lính Vạn Tư quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095918/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.