🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những ngày tiếp theo, đám cai nô cách ba ngày sẽ cho các nô lệ ăn canh có cỏ độc một lần, các ngày còn lại canh không có độc. Chúng không tuyên bố cho các nô lệ biết rằng họ đã trúng độc tức là quá trình đầu độc phải kéo dài. Đằng Nguyên vừa lao dịch vừa quan sát tình hình khu mỏ.



Sau một tháng ra ra vào vào dãy phòng ngủ và các bãi khai thác đá, Đằng Nguyên thu thập được khá nhiều thông tin.



Mỏ này gọi là Dạ Cổ, nằm ở phía đông nam thành Huỳnh Tương, giáp đồi cát Dạ Cổ mênh mông vạn dặm bao bọc toàn bộ phía nam. Vùng đồi cát này là tử địa vô tận, không ai biết nó kéo dài đến đâu, phía bên kia là đại quốc nào hay chẳng có gì, chỉ toàn cát vàng mênh mông không bờ bến. Nô lệ bỏ trốn nhất định không được chạy về phía nam, chỉ có thể chạy về phía tây và phía bắc – chính là đại địa Huỳnh Tương.



Phía đông Dạ Cổ, băng qua hết sơn lâm trùng điệp là dải cát lầy mấy trăm dặm chạy tới bờ Vô Lịch hải. Đây cũng là tử lộ vì giữa bãi cát mênh mông có những hố cát lún lớn đủ để nuốt chửng cả một đội quân. Thụt xuống đó là thấy liệt tổ liệt tông ngay.



Vậy nên các nô lệ có ý định chạy trốn rỉ tai nhau phải chạy về phía tây và phía bắc. Hướng tây được lựa chọn nhiều hơn vì có cơ hội tẩu thoát sang Tập thành của Sa Lục Châu. Phía bắc dẫn tới trung tâm thành Huỳnh Tương, sẽ đụng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095911/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Luân
Chương 36: Nhẫn nại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.