Đằng Nguyên sửng sốt, trợn mắt không tin vào tai mình.
Không riêng gì hắn, tất cả nô lệ - dù là kẻ đứng dưới hay kẻ đang quỳ - cũng không nghĩ Thôi Dự vừa mở miệng đã phát ra mệnh lệnh độc ác đến vậy. Sáu mươi bảy nô lệ tham gia sát hại cai nô vẫn chưa phải tất cả, nhiều người ném đá ăn hôi còn đang đứng bên dưới. Tất cả bủn rủn tay chân, mặt xanh nanh vàng. Nô lệ đang quỳ có kẻ sợ quá tiểu cả ra quần. Có người run như cầy sấy, ngã ngồi xuống.
Mặt Lưu Hoàng Du cắt không còn hột máu, mắt trợn ngược, lung lay chực đổ.
Lưu Tống và Đằng Tất cũng kinh sợ nhưng chưa đến nỗi ngã ra. Lưu Tống còn trừng mắt nhìn Thôi Dự như muốn lao tới moi gan lão.
Lính cai nô khu Trung và khu Thượng nhất thời không phản ứng kịp, trơ mắt nhìn. Lính gác mỏ đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt nhìn về phía một tên mặt sẹo trẻ tuổi thấp hơn những kẻ khác nửa cái đầu, đứng phía trước đội lính nãy giờ chẳng động đậy chút nào.
Tên này nghi ngờ hỏi Thôi Dự:
- Thôi tổng quản, không chờ Húc tổng quản khu Thượng cùng quyết định sao?
- Húc Dương ốm liệt giường mấy hôm nay, mê man bất tỉnh. Chờ được ư? Chờ thêm không chừng số cai nô còn lại trong mỏ trúng kịch độc, chết cả.
Tên thấp bé mặt sẹo nhíu mày nhìn sang Tằng Minh:
- Ngươi cũng đồng ý?
Tằng Minh đột nhiên bị hỏi đến, hơi đảo mắt một chút, cười khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095879/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.