Năm ngày sau cái chết của Đằng Nguyên, trong số ba mươi mốt nô lệ bị đánh có thêm tám người nữa sốt cao bỏ mạng. Số còn lại ngoan cố chống chọi với nghịch cảnh, vớt mạng về, trong đó có Lưu Tống, Lộc Tử và Thông Lực.
Lộc Tử và Thông Lực còn trẻ, sức chịu đựng tốt hơn Lưu Tống, lại được uống độc dược mà Đằng Nguyên dạy cho Điền Đông nên qua khỏi rất nhanh. Lưu Tống lớn tuổi, sức khoẻ kém hơn nhưng ý chí ngoan cường, nhất định không chịu bỏ mạng vào lúc này, chật vật chống chọi với cơn sốt. Cuối cùng trời không phụ lòng người, Lưu Tống hạ sốt, vết thương trên lưng kết vảy, từ từ bình phục.
Lính cai nô trong mỏ đã chia thêm cho khu Hạ ba mươi tên lính cai nô, thế chỗ những tên đã chết, dù số lượng ít hơn nhưng chúng hung hãn hơn. Nô lệ cũng vừa hụt đi ba lăm người, hiện tại không có động thái nổi loạn. Công việc khổ sai quay trở lại như cũ, tốc độ chậm vì gió tuyết và giá rét.
Trình Hạ - hán tử người Diệu Lương thôn ở Tập thành – đủng đỉnh đứng dậy sau khi ăn xong bữa tối của mình, cầm bát đá đi rửa rồi đi về phía nhà gỗ của huynh đệ Điền Đông. Trong nhà gỗ, Lưu Ngọc Lâm, Lưu Tống, Điền Đông, Điền Vỹ Thái và Điền Lục đang ngồi quây lại với nhau ăn uống. Lưu Tống đã được phát y phục mới, trông không khác gì một người lành lặn.
Trình Hạ nhìn thấy Lưu Hoàng Du ngồi lù lù trước cửa nhà gỗ, lập tức co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095872/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.