Điền Đông, Lưu Tống, Trình Hạ túm tụm lại một chỗ thì thầm to nhỏ nhưng không dám nói nhiều, tận lực giữ im lặng. Thái độ của Đằng Nguyên, việc họ đã ra đến bìa rừng, sự lùng sục gắt gao của Bạch Đà quân khiến các huynh đệ cũng tự ý thức được đã đến lúc ly biệt.
Trình Hạ nhìn đau đáu về phía sơn thôn Vạn Tư quốc, nhớ thôn mình bao nhiêu bi thương dâng trào bấy nhiêu. Bạch Đà quân đã quét sạch Diệu Lương thôn ngay trước mắt Trình Hạ, sát hại thê tử, hài tử, phụ mẫu và toàn bộ Trình gia. Các huynh đệ của Trình Hạ kẻ bị giết tại chỗ vì chống trả, kẻ bỏ mạng dọc đường… đến giờ này chỉ còn mình y và một đường đệ không thân thuộc. Hành trình về Sa Lục Châu sẽ không còn Đằng Nguyên làm chỗ dựa, tự Trình Hạ phải đứng lên dẫn dắt các huynh đệ. Cảm giác chông chênh pha lẫn mong đợi trào lên mãnh liệt.
- Việt Thục đâu rồi?
Tiếng kêu thảng thốt của Thông Lực khiến các huynh đệ giật thót mình. Trình Hạ trợn mắt, nhỏng cổ nhìn về phía Thông Lực, rít lên cảnh cáo:
- Nhỏ tiếng…
- Trình đại ca, không thấy Việt Thục đâu cả. – Một hán tử khác đảo mắt ráo hoảnh cáo trạng.
Trình Hạ nhíu mày nhìn một lượt.
Các huynh đệ đều dắt cành lá nguỵ trang quanh thân, kẻ bò sát đất, kẻ ngồi thu lu nép vào bụi cây, rất khó nhận dạng nếu chỉ nhìn sơ qua. Bất quá thanh âm của Thông Lực và hán tử kia không nhỏ, tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095837/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.