Đằng Nguyên nghĩ thông suốt, tranh thủ thời gian ở Oát gia trang để học phong tục của người Vạn Tư quốc và tên thảo dược, độc dược thông dụng. Hắn phát giác, người Vạn Tư quốc có cách gọi độc - dược hoàn toàn khác với người Sa Lục Châu. Oát Cai cười khằng khặc chê bai Đằng Nguyên ngớ ngẩn khi hắn không biết điều căn bản đó. Lão giải thích rằng trước chiến loạn đại lục, các quốc gia trên đại địa mênh mông này giao thương rất ít, hầu như đóng cửa tự cung tự cấp, đề phòng lẫn nhau. Hơn nữa vì địa thế khác biệt, y thuật phát triển dựa theo đặc điểm thảo dược từng vùng nên nơi nào đặt tên nơi đó dùng. Thậm chí có những thảo dược mà chính trong Vạn Tư quốc cũng có tới ba tên gọi khác nhau vì đất Vạn Tư quốc trải dài dằng dặc theo Vô Lịch hải, có biên giới với bốn châu là Sa Lục, Đà Liêu, Đông Tàng và Tả Cồn.
Đằng Nguyên gật gù ngộ ra nhiều điều.
Trước đây hắn nghe nói về nơi này nơi kia với tư thế một kẻ chăm chăm nằm trong núi tu luyện, không để tâm lắm, không có đánh giá gì. Hiện tại hắn dùng vị thế kẻ phải báo thù mà nghe, nhìn mọi thứ cũng khác xưa. Vạn Tư quốc mênh mông, biên giới tiếp giáp bốn châu, các Lộ chạy dọc biên luôn ở trong tình trạng cảnh giới nghiêm ngặt, Thừa doãn và Tổng trấn có thể linh hoạt điều động quân trảm trước tấu sau để bảo vệ lãnh thổ. Chỉ riêng thành Huỳnh Tương đã lớn gấp bốn lần Hồi thành, những thành khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095808/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.