“Cậu đang mua chuộc tôi?”
Bà Liêu vừa dứt lời, Ngô Quân Kỳ liền thẳng thắn đáp:
“Con xem đây là phần sính lễ vẫn còn thiếu khi cưới tiểu Diệp mà mẹ đáng được nhận. Với con, không phải cứ có tiền là có thể giải quyết được mọi chuyện, nếu dùng tiền mà thâu tóm được tất cả thì con đã không để tiểu Diệp phải vất vả nuôi con suốt sáu năm. Tiền bạc vốn dĩ là vật ngoài thân, chỉ có chân tình mới đổi được yên bình, hạnh phúc.”
Những câu từ thâm thúy của người đàn ông thành công khiến tâm tình bà Liêu dao động.
“Chân tình, là khi một người bình thường lại bất chấp tôn nghiêm bản thân để vì người mình thương làm ra chuyện trước nay chưa từng làm.” Bà ngoại cũng điềm đạm góp lời thúc đẩy.
Lúc bấy giờ, bà Liêu lại ngại ngùng rời khỏi bàn ăn.
Liệu đây có phải là bước ngoặc đã thành công của Ngô Quân Kỳ?
Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, bà Liêu ra ngoài tập thể dục với hội chị em bạn già từ sáng sớm, và chủ đề nói chuyện hôm nay lại là chuyện nhà của bà.
“Này bà Liêu, bà định gả tiểu Diệp cho cái cậu Lục gì đó thật à?”
“Ừ thật! Rồi có gì không?” Bà Liêu trả lời tỉnh bơ.
“Thế còn cái cậu ra ra vào vào mấy hôm nay ở nhà bà thì sao? Tôi thấy cậu ấy trông được hơn cái người bà cho tôi xem ảnh đấy, nói chuyện cũng lễ phép nữa.”
Nghe nhắc tới Ngô Quân Kỳ, bà Liêu liền cau mày:
“Tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548478/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.