“Ba cái gì chứ? Tử Kỳ không có ba.”
Câu trả lời thẳng thắn mang chút sát thương sâu sắc cho Ngô Quân Kỳ lẫn ông Ngô còn ngồi đó. Nhưng không sao, hiện tại anh vẫn gượng gạo nặn ra nụ cười ôn hòa, rồi nói:
“Được rồi! Không phải ba, thế thì đại Kỳ có thể làm bạn với tiểu Kỳ không? Thay vì làm cha con, chúng ta hãy kết bạn nhé?”
Gợi ý của người đàn ông thành công khiến cậu bé dao động, tâm tư bắt đầu suy nghĩ. Thấy vậy, anh liền bồi thêm vài câu:
“Thôi giờ như này, tiểu Kỳ cho ba, à không, cho chú thời hạn ba ngày để bày tỏ tấm lòng với con, nếu sau ba ngày, chú vẫn không thể làm con động lòng, thì chú sẽ không bao giờ đến gần con nữa, chịu không bạn nhỏ?”
Tử Kỳ lại tập trung nghiền ngẫm, khi nhìn vào ánh mắt trìu mến của người đàn ông, cậu bé chợt thấy mủi lòng, nên đã lẳng lặng cúi mặt, giữ im lặng thay cho câu trả lời.
“Im lặng là đồng ý nhé?”
Mãi một hồi, Tử Kỳ mới khẽ gật đầu. Lúc đó, thề rằng anh ta vui còn hơn trúng thầu dự án trăm tỷ, miệng cười tươi không ngớt, tới khi nhìn sang ông Ngô với ý định chia sẻ niềm vui thì lại bắt gặp gương mặt chán chả buồn nói của ông.
“Làm chồng làm cha, nghề nào cũng thất bại. Chẳng ra làm sao.” Ông Ngô lắc đầu, tỏ vẻ chê bai ra mặt, song, từ tốn bước ra khỏi phòng.
Ngô Quân Kỳ lúc đó cũng quê lắm chứ, nhưng không sao, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548460/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.