Trở về nhà sau cuộc gặp gỡ người thương không vươn một chút ngọt ngào nào, Thanh đau khổ nằm vật ra sofa mềm mại cảm nhận vị giác mà Tường Chi mâu thuẫn ban cho.
Xa cách, buông thả và khó đoán. Em cố đẩy nàng tạo khoảng trống và rồi cái chạm tay như vô tình để lộ điều gì đó em giấu Thanh.
Nhìn lên trần nhà tỏa ra đèn vàng sang trọng, cơn đau đầu dần tấn công lôi kéo thần kinh của Thanh ngày càng choáng mờ.
Chết tiệt!
Thanh thầm rủa trong lòng những câu không hay khi nóng giận khó để trực tiếp thốt thành lời. Nàng luôn là hình tượng hoàn hảo trong mắt em, luôn nói những lời hoa mỹ nhưng hiện giờ cơn giận lan tỏa không cách nào kiềm nén được nữa.
Ly rượu đó...
Nếu Thanh không tìm cách tiếp cận với quản lý của Chi lấy lòng tin thì đến bây giờ Mẫn Anh chết tiệt đã bỏ thuốc khống chế em rồi. Em luôn trách Thanh phá hoại, nhưng thật sự Thanh đang kéo em khỏi tay kẻ sau lưng thao túng. Ngoài kia gió lấp không ai tốt vô điều kiện với em cả, tại sao nơi đây nàng sẵn sàng dâng hết em lại từ chối khi dễ nó?
Họ giúp em được gì, được gì từ khi rời khỏi Thanh?
Càng chìm sâu vào Tường Chi, nàng càng phẫn uất. Càng phẫn uất thì lại càng yếu đuối cay nồng khắp mũi người tương tư.
Bên ngoài cửa sổ cao tầng đổ mưa rồi, mưa phùn tháng sáu lướt ngang mắt Thanh một nổi buồn man mác. Sương khuya lạnh như vậy, nàng không biết em về đến nhà chưa. Bên cạnh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-khuc-giua-chung-ta/1120464/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.