"Vết thương còn đau không? Em đừng uống Corticoid nhiều."
Đừng lạm dụng thứ gì quá mức cho dù nó có hiệu quả thật. Lời vợ nói luôn là chân ái, huống gì vợ còn là bác sĩ. Tường Chi, tin hay không hỡi những chấn thương trên người em? Vật cản đường tất cả đều ẩn sau bóng ma, làm sao em biết được khi nào chúng hiện hữu...
--
Evy uể oải bật dậy sau một đêm say xỉn trên quầy nước nhà An Thanh. Hiếm khi nàng ta bị cô bạn chuốc rượu không lý do, hay là vì nuốt cồn vào rồi bản thân không còn nhớ gì nữa? Mở mắt khi trời chưa sáng, chỉ biết rằng cái cổ Evy đau muốn gãy khi ngủ hẳn trên ghế mà chẳng được An Thanh gọi vào phòng. Còn vài tiếng nữa là chuẩn bị đi làm, cô ngâm mình vào bồn nước nóng vì không muốn khám cho bệnh nhân mà trên người toàn là mùi rượu.
Đây là nhà tắm dưới phòng khách, xa hẳn phòng ngủ cách âm của An Thanh nhưng lại kỳ diệu đánh thức nàng tỉnh ngủ. Tiếng Evy ngân nga mấy câu rap như vịt kêu, vậy mà An Thanh khoái chí mừng rỡ đẩy cửa xông vào:
"Đi du lịch không người đẹp?"
Người bên trong lập tức chìm hẳn xuống bọt nước bong bóng, tuy giật mình nhưng đôi mắt lừ đừ vẫn còn chưa tỉnh rượu:
"Hừ cậu không tiếc một tiếng gõ cửa sao? Ngại chết đi được."
An Thanh cười cười đứng bên cạnh, mặt mũi phấn khích vờn nước trong bồn, nàng đợi Evy dậy lâu lắm rồi:
"Sao lại ngại? Tớ có gei đâu, người yêu tớ mới gei."
Không biết do dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-khuc-giua-chung-ta/1120452/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.