Cho dù là chiến loạn nổi lên tứ phía hay thiên hạ thái bình, loại chức nghiệp Phách hoa tử này đều kéo dài sinh lợi trong các thành trấn, không hề bị gián đoạn.
Phách hoa tử có nam có nữ, phần lớn dáng vẻ đều bình thường, thậm chí là từ ái ôn hoà, tuyệt không hung ác. Thủ đoạn bọn chúng mê hoặc trẻ con cực kỳ xảo diệu, dùng kẹo đường, đồ chơi nhỏ, hoặc dùng ngôn ngữ lừa gạt, những đứa trẻ thiếu cảnh giác cực dễ dàng bị Phách hoa tử bắt đi, từ đó trời đất rộng lớn, không cách nào đoàn tụ với cha mẹ.
“Triều đình đối với hành vi này trừng phạt rất nặng.”Tư Mã Phượng nói, “Mấy năm trước, người nào dám lừa bán trẻ nhỏ hoặc gây thương tích đến mức tàn tật, tất cả đều bị lăng trì xử tử. Nhưng sau đó hình phạt này bị bãi bỏ, mức độ trừng phạt không giảm bớt, nhưng lực uy hiếp không đủ lớn.”
Hình luật là do tổ tiên Tư Mã thị định ra, Tư Mã Phượng là người rõ ràng nhất.
Tống Bi Ngôn xem xong dược liệu, cũng sáp lại gần lắng nghe.
“Dấu hiệu này ta rất quen thuộc.” Trì Dạ Bạch vẽ một hình vuông lên đất, sau đó ở giữa hình vuông viết một chữ “Nhân”. Chữ Nhân lớn hơn hình vuông, đầu chân vượt qua cả ô vuông, giống như một người muốn thoát khỏi giam cầm.
“Vùng Hoài Nam mười năm trước gặp phải nạn hạn hán, tình trạng khi ấy cực kỳ thê thảm. Có người sinh quá nhiều con, không có khả năng nuôi dưỡng, nếu không bán cho đám con buôn, thì cũng để mặc tự sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/76658/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.