Tống Bi Ngôn thật không ngờ đúng là như vậy, nhất thời sợ tới mức không dám nhúc nhích.
“Khó lấy không?” Cam Nhạc Ý hỏi.
Tư Mã Phượng không lập tức trả lời hắn, hắn liền quay đầu lại hỏi Trì Dạ Bạch: “Trì Dạ Bạch, ngươi ngày đó…”
“Ta khi đó không giống, Văn Huyền Chu đâm châm vào một lúc đã bị ta phát hiện, nhưng Tống Bi Ngôn …” Trì Dạ Bạch tạm dừng, hỏi Tư Mã Phượng,”Có mấy cái?”
“Bốn cái, ở bên cạnh huyệt vị, nhưng tất cả đều xảo diệu tránh đi huyệt vị, coi như an toàn.” Tư Mã Phượng vuốt ve sau gáy Tống Bi Ngôn, coi như an ủi cậu,”Có thể lấy, nhưng rất đau, hơn nữa ta sợ sẽ có thương tổn.”
“Không lấy không được.” Cam Nhạc Ý quyết đoán nói, “Bây giờ lấy,cần chuẩn bị gì không?”
“Cần ngươi giúp ta giữ cậu ấy.” Tư Mã Phượng nói.
Tống Bi Ngôn nghe những lời này vào tai, cực kỳ căng thẳng, “Cam đại ca,Tư Mã đại ca, đại khái đau thế nào?”
Cam Nhạc Ý mặt không cảm xúc giải thích: “Nhiều năm như vậy, châm và cơ thịt của ngươi gần như đã sinh trưởng cùng nhau, đại khái cũng giống như rút đi một khúc xương vậy.”
Tống Bi Ngôn: “…”
Cậu rất sợ, nhưng vẫn chậm rãi gật đầu: “Ta, ta cố chịu.”
Dựa theo cách nói của Trì Dạ Bạch, châm này cũng không quá cứng rắn, mà hơi mềm, để phòng ngừa trong quá trình lấy châm vì quá đau đớn mà Tống Bi Ngôn vặn vẹo lung tung, Tư Mã Phượng điểm huyệt của cậu. cậu nhất thời cứng còng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-hung-sach/3020417/quyen-6-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.