🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cậu ngồi cười khúc khích một mình như kẻ điên, với cậu em chẳng khác gì một trang giấy trắng, biểu tượng cho sự trong sáng, ngây thơ, không vướng bẩn giọt mực nào, không ai đủ tiêu chuẩn có thể chạm vào em. Em tuyệt vậy, ấy thế mà lão già kia dám khập khễnh so sánh em với mấy ả mỹ nữ vây quanh ổng. Thây kệ, cũng nhờ mắt ông có vấn đề nên em mới được an toàn, nghịch ngợm những cánh hoa ngoài sân kia. Nhắc mới nhớ, em siêng năng, chăm chỉ lại khéo léo, không có cái gì mà em không biết. Vườn hoa chị Sen mấy ngày trước còn héo như ngàn năm không có cơn mưa nào ghé thăm, thế mà em xuất hiện cái, như ánh nắng tươi sáng thắp sáng, mang theo muôn vàn niềm tin và hi vọng, gieo lại nụ cười cho các loài hoa. Yêu thế chứ lỵ, không biết ai được phước rước được em nữa. Vừa nghĩ đến việc đó, hai tai cậu đã nóng ran lên, ngượng chín cả mặt, lại tự sướng rồi, phê thế cơ chứ. Ai nói con trai không biết xấu hổ, sung sướng quá cũng ngại mới khổ chứ. Cậu cứ điên dại như vậy một lúc lâu. Khi ấy chợt nghĩ ai vô phúc lấy phải đại tiểu thư nhà tài phiệt, vừa chảnh, chua, lại kiêu ngạo, khó gần thì đúng là đời đen như chó nhầm phải chủ xấu xa, độc ác. Nhớ lại ngày đầu tiên thay Đăng gặp cô, cậu chỉ biết trợn mắt, dáng vẻ vô cùng ngạc nhiên, như phát hiện ra điều gì đó rất mới lạ.



- Ấy chết, cô gái hôm qua cứu mình.. chẳng phải là?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-giac-tinh-yeu/2656961/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Giác Tình Yêu
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.