Quỳnh Anh cúi đầu, nhìn từ trên xuống dưới, khuôn mặt ấy, làn da ấy, mịn màng tròn trịa, nhìn lâu, thật ngưỡng mộ.
Ngón tay thon dài mà không yếu ớt, sạch sẽ lại tao nhã, giống như bạch ngọc tự phát sáng.
- Cô đã ngủ dậy rồi ạ? Mời cô xuống phòng khách uống trà, trò chuyện cùng cậu chủ!
Lão quản gia xuất hiện đột ngột khiến Quỳnh Anh đang từ trong suy nghĩ của mình hoàn hồn, nhìn lão quản gia một hồi lâu, Quỳnh Anh mỉm cười nói.
- Cảm ơn!
Tiếng động ở phía trên tầng thu hút ánh mắt của Hạ Linh. Cô đứng sững một lúc lâu, cô nhìn thấy một người? Đó chẳng phải là? Người con gái đó, sao lại ở đây? Cô khẽ nhíu mày, tâm tình đang tốt bỗng biến thành hỗn loạn, không thèm để ý đến Hải ở bên cạnh, chuyển bước đi lên phía tầng trên.
Em mới xoay người, đã thấy cô đứng ở trước mặt cô, lạnh lùng nhìn em, trong mắt như có ngọn lửa đang bùng lên.
Em thấy cô thì trong đầu càng thêm hỗn loạn, không thể nghĩ được gì nữa.
- Sao cô lại ở đây?
Em kinh ngạc đến mức lông mày suýt chút nữa bay lên trời, chậm chạp ngẩng đầu.
- Chuyện này, tôi..
Cô đang dùng cặp mắt quyến rũ kia nhìn em? Từ phải sang trái, từ xa tới gần, sau đó hỏi một vấn đề mà em vô cùng khó trả lời:
- Cô, là vì tiền sao?
Lời nói của Linh vừa thoát ra cửa miệng, em nghĩ ngay đến người đàn ông lạ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-giac-tinh-yeu/2656937/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.