Trước giờ, cứ mỗi tuần Đậu Dĩ lại gọi điện cho Tần Liệt một lần, lén lút báo cáo tình hình học tập của Từ Đồ, cô nàng mà lơi là lười biếng là Tần Liệt bên kia lập tức gọi điện thoại tới hỏi han. Hai người âm thầm phối hợp, chớp mắt đã qua bốn tháng, Từ Đồ đã có thể miễn cưỡng theo kịp chương trình học trước đó.
Hôm nay, nhận được điện thoại của Đậu Dĩ, Tần Liệt có phần đau cả đầu. Anh cảm thấy chuyện học hành của Tần Tử Duyệt còn không khiến anh lao tâm khổ trí đến vậy.
Anh cầm ống nghe, nghe thấy tiếng Đậu Dĩ ở đầu bên kia đập cửa liên hồi, không khỏi nhắm mắt, bóp bóp ấn đường.
Tiếng kêu mở cửa vang lên trong điện thoại hồi lâu, Đậu Dĩ thật sự đầu hàng hết cách, đành phải nói với anh: “Con nhóc xấu xa không mở cửa, tôi thua rồi, rút đây, ngài tự xử lý đi, bái bai.”
Nói xong không đợi Tần Liệt lên tiếng, bên kia đã dập máy trước.
Tần Liệt mở mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm các con số trên bàn phím điện thoại, ấn mấy cái lập tức hiện ra một dãy số vô cùng quen thuộc.
Rất lâu sau Từ Đồ mới bắt máy, nhưng im thin thít không nói nửa câu.
Ngừng vài giây, Tần Liệt lên tiếng trước.
“Từ Đồ.” Anh cất giọng nghiêm nghị: “Lại giở tính trẻ con gì nữa đây?”
Mới sáng tinh mơ đã nháo nhào làm loạn một trận thế này, Tần Liệt đương nhiên không có ngữ khí dịu dàng, giọng nói trầm trầm của anh gõ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-giac-mua-he-liet-do/2301347/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.