Cuối cùng thì tôi cũng tức quá mà rời giường.
Tôi phải nói chuyện có lý có lẽ với anh một chút.
Tôi không tiêu tiền phung phí, tôi tiết kiệm tu thân dưỡng đức!
Kết quả Lý Hành không thèm để ý tới tôi, mặc đồ xong thì bước ra ngoài.
Tôi vội vàng đuổi theo, chạy theo tới sảnh lớn thì thấy anh đã ngồi trên chiếc Bentley đậu sẵn chờ ngoài sân, cửa xe chuẩn bị đóng lại, tôi đưa tay ra chặn lại, lại thấy anh hung hăng đẩy mạnh cánh cửa xe đang định đóng lại ra, hét vào mặt tôi: “Giản Tây Khê! Em định kẹt tay lần nữa phải không!”
Tôi không nhớ kỹ chuyện móng chó của tôi bị kẹp, nhưng anh lại có bóng ma tâm lý với việc đóng cửa xe, nhìn vẻ mặt lo lắng, mắt vẫn nhìn chăm chăm vào tay tôi, khi chắc chắn rằng tôi không bị kẹt tay anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Ơ?
Anh thật sự có vẻ rất quan tâm tới tôi.
Anh đột nhiên nói: “Em, lại đây.”
Tôi tiến lên một bước, cúi người xuống cửa xe, “Anh sao vậy?”
Lý Hành: “Chồng ra ngoài đi làm, vất vả kiếm tiền nuôi gia đình, là một người vợ không lẽ em không nên nói gì sao?”
Anh nâng cằm, ngước mặt nhìn tôi.
Tôi suy nghĩ hồi lâu, kết hợp với dáng vẻ kiêu ngạo đòi được khen của anh, đưa tay vỗ nhẹ vào vai anh hai cái như động viên: “Anh giỏi lắm… cố lên.”
Vẻ mặt của anh cứng đờ.
Không lẽ tôi khuyến khích sai cách rồi?
Tôi đánh răng rửa mặt, thay quần áo, định đi nấu tô mì gói để bắt đầu ngày mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gay-tre-danh-nguoi/1805973/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.