Không chỉ Quách Hiểu Bạch mà mấy bạn cùng phòng, mấy thành viên trong nhóm đều gửi ảnh chụp lên nhóm.
Quách Hiểu Bạch: [Cảm ơn cậu tặng mọi người quà tốt nghiệp.]
Tôi: ???
Tôi nhìn thấy một tấm thiệp được thiết kế tinh xảo đính kèm trong quà của họ, trên đó in dòng chữ: [Tiền bạc là phù du, bạn bè mới quý giá.]
Tấm thiệp của Quách Hiểu Bạch khác với những người khác. Chữ in trên đó là: [Bạn thân nhất của tôi lại không hiểu lòng tôi, bé thấy đau khổ.]
Tôi: !!!
Ai làm?
Tên chó nào? Phá! Của!
Mọi người mua quà tới nhà thăm tôi, của ít lòng nhiều, chủ yếu là bày tỏ cảm ơn.
Từ cửa chính vào tới sân vườn, mọi người kinh ngạc không nói nên lời.
Nhìn thấy tôi, vừa ngượng ngùng vừa căng thẳng, xì xồ xì xào như đám chim cút—
“Nhà cậu làm người ta nhìn mà sôi máu…”
“Đây là nhà cậu hay cung điện…”
“Đây là ga ra hay showroom trưng bày siêu xe…”
“Trời ơi, người làm mặc trang phục hầu gái Lolita…”
“Hồ bơi trong vườn còn lớn hơn cả sân bóng rổ…”
Chỗ ở bình thường bị mấy cậu ấy làm cho tôi thấy ngại.
Mọi người để quà xuống: “Ờ.. Tây Tây, chúng ta… chụp ảnh chung được không?”
Tôi: “…đương nhiên đương nhiên được.”
Tôi được coi như minh tinh hay linh vật, chụp ảnh luân phiên với từng người.
Mọi người: “Ờ ờ…có thể tự sướng ở nhà cậu không?”
Tôi: “Cứ tự nhiên tự nhiên.”
Hành lang dài có mái che.
Cầu thang xoắn ốc.
Sân vườn phong cách Châu Âu.
Loading...
Y như khách du lịch điên cuồng chụp ảnh.
Quách Hiểu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gay-tre-danh-nguoi/1805966/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.