Lý Hành bước vào cửa.
Mở nút, cởi áo vest.
Dùng một tay tháo cà vạt.
May mà tôi đứng xa. Chứ nếu không cái cà vạt này đập thẳng lên mặt tôi thì sao.
Rồi anh bắt đầu cởi nút đầu tiên của áo sơ mi.
Tôi, tôi, tôi lặng lẽ dịch dần ra cửa.
Lý Hành tự bước tới bàn, ngồi xuống ghế. Vươn tay mở tủ lạnh mini bên cạnh. Lấy một lon nước.
Hả?
Nước béo hạnh phúc?* (Là tiếng lóng trên mạng chỉ Coke, một loại thức uống làm cộng đồng người béo thấy hạnh phúc)
Bụp.
Bật nắp lon.
Anh ngửa cổ uống một hớp.
Đường yết hầu nổi bật.
Gợi cảm.
Tôi nuốt nuớc miếng.
Anh ấn mở nguồn.
Logo Alienware* xuất hiện trên màn hình. (Alienware là 1 nhãn hiệu của Dell, được xem là chúa tể của dòng máy tính xách tay giành cho game thủ).
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi.
Cực kỳ giống như sau một ngày mệt mỏi về tới ổ chó thì trở lại nguyên hình.
Cuối cùng anh cũng nhìn thấy sự khác thường của tôi, “Ngồi đi.”
Tôi: “…”
Nhìn một vòng xung quanh.
Trong phòng này.
Ngoại trừ cái ghế chơi game có thể di chuyển được của anh. Thứ duy nhất có thể ngồi là cái sofa nặng ì này.
Tôi không nghĩ mình đủ sức lôi nó tới chỗ Lý Hành.
Anh cũng nhận ra không có chỗ nào khác để ngồi trong văn phòng nên lập tức đứng dậy, vỗ vỗ ghế, “Em ngồi đi.”
Loading...
Tôi: “Không, không, anh cứ ngồi đi.”
Anh đứng lên đi qua. Đặt hai tay lên vai tôi.
Anh cao nên tôi bị anh đẩy về trước. Cảm giác như có bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-gay-tre-danh-nguoi/1805951/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.