Tại một vườn hoa gần với bệnh viện, tôi tìm bừa môt cái ghế đá rồi ngồi xuống, tên quỷ nam thấy hành động của tôi cũng liền đặt đít ngồi ngay sát cạnh.
“tại sao lại phải ra đây thế? Ngồi trong phòng điều hoà không phải thoải mái hơn sao?"
Quỷ nam cảm thấy lạ, liền không nhịn được mà đặt ra tận hai câu hỏi. Tôi cảm thấy, bản thân như đang phải trông nom một đứa trẻ vậy.
" trong đó còn có ông nội, tiếp xúc với tử khí quá lâu sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng!"
Quỷ nam nghe xong liền ồ lên.
" được rồi, kể những gì mà cậu vẫn nhớ cho tôi nghe đi. Càng nhiều càng tốt!"
Tâm trạng đã phần nào dịu xuống, cho nên tôi cũng thay đổi cách xưng hô. Thái độ bố láo ban nãy cũng là do nghĩ rằng tên quỷ nam này sẽ làm hại ông nội tôi thôi.
Mà quỷ nam nghe thấy yêu cầu của tôi liền suy tư nhăn mặt, hai tay đặt lên thái dương, xoa xoa. Nhưng được một lúc lại buông tay rồi kêu lên một tiếng bất mãn.
" tôi chẳng nhớ một cái gì cả. Mọi kí ức trước khi chết giống như bị phủi sạch ấy! Tôi không thể nhớ được bản thân là ai, tính cách như thế nào, từng có cuộc sống ra sao! "
Quỷ nam vừa nói vừa buồn bã nhìn tôi. Biểu cảm giống hệt thằng Linh trong xóm khi nó làm mất mô hình siêu nhân.
" vậy tại sao, anh lại tấn công hai người đàn ông trong phòng bệnh ban nãy."
" do linh cảm...."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-em-thien-mieng-em-hon/2728656/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.