2 ngày sau, tôi được mẹ ném vào một ngôi trường tư thục.
Thật ra ban đầu, bà ấy chỉ muốn cho tôi học ở một trường cấp 3 gần nhà. Nhưng Chí Thang nói muốn để tôi có một môi trường học tập tốt hơn, anh ta không biết bằng cách nào đã thuyết phục được mẹ thay đổi ý kiến.
" con gà đầu đỏ bị gì vậy?"
Gia Khánh tiến sát lại gần tôi, nhíu mày hỏi. Tôi nhìn anh ta, không nói gì.
Kể từ cuộc nói chuyện giữa ba người, Chí Thanh giống như bị ma nhập, quan tâm và để ý đến tôi nhiều hơn. Thậm chí trong lúc ăn cơm, tôi chỉ lơ đãng nhìn vào đĩa thức ăn lâu hơn một chút, anh ta liền gắp vào tôi gần một nửa luôn.
Chí Thanh cũng sắm cho tôi rất nhiều đồ đạc và quần áo, không quan tâm đến thái độ khó chịu của tôi, 2 ngày liên tục tiêu tiền mua đồ.
Mà một loạt hành động này, khiến tôi cảm thấy Chí Thanh thật màu mè.
" em gái nhỏ có đoán ra được nguyên nhân vì sao con gà đầu đó đó lại như vậy không?"
“ vì đang cảm thấy hối hận...."
Chí Thanh sau khi biết được sự thật tôi có thể nhìn thấy ma quỷ, trong lòng chắc chắn cảm thấy hối hận khi cho rằng tôi là một đứa lừa bịp phiền phức trong quá khứ.
Hối hận rồi thì làm gì? Bắt đầu quan tâm đến tôi hơn chứ sao.
Thật đáng tiếc, điều đó đối với tôi không chút quan trọng. Nếu đổi lại là tôi 6 năm trước, thì may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-em-thien-mieng-em-hon/2728603/chuong-32.html