"A... đừng... Hàn Diệp... ta chỉ muốn tránh khỏi tiếng đàn của Lam Ngọc... không phải như ngươi nghĩ đâu... ưm...um...um"
Hàn Diệp kéo hông Cơ Phát đến sát mình, đem môi chặn lại đôi môi mỏng của y, tham lam liếm mút, hút lấy mật ngọt bên trong. Đầu lưỡi mềm mại đảo loạn, liếm lấy lưỡi y mà quấn quýt. Hận không thể đem người trước mắt nuốt trọn không còn một mảnh.
Hôn đến lúc cả cơ hàm đều tê mỏi. Đôi môi xinh đẹp của Cơ Phát đều sưng tấy. Nước bọt chảy tràn xuống cằm mới khó khăn buông người.
"Ta cái gì cũng không nghĩ... chỉ muốn người..." – Bàn tay to của hắn luồn xuống bóp bóp cái mông tròn căng mây mẩy của ai kia. Xoa nắn như mê như say. Hơi thở càng lúc càng dồn dập.
"Tiểu Cơ... ta... chỉ cần nhìn thấy người là đã liền cứng rồi... phải làm sao. Nếu không phải vì ta kiềm chế giỏi, có thể ở trước mặt ba quân tướng sĩ mà làm chết người?"
"Ngươi..." – Cơ Phát muốn mắng người nhưng bình thường cũng không mắng ai cho nên nhất thời không biết phải nói gì. Chỉ có khắp mặt đều bị hắn hôn đến mờ mịt, thân thể bị xoa nắn nhộn nhạo.
"ưm..ưm... mau dừng lại. ở đây có thể bị thấy."
"Dừng lại... Bên trong của Tiểu Cơ hình như không có nói như vậy" - Hàn Diệp thì thầm trên mặt y, hơi nóng toàn bộ phun lên mặt làm cho hai gò má của y trở nên đỏ hơn, ngón tay thon dài vươn tới tách bờ mông, luồn lách đâm vào cúc huyệt "Chỗ này ướt đẫm rồi, nó là đang nói rất nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duyet/1114314/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.