Huyền Minh hít một hơi sâu, ý loạn tình mê. Nhịp tim nhảy dồn trong lồng ngực, muốn vươn tay kéo lấy mỹ nhân xinh đẹp khuynh đảo nhân gian trước mắt.
Nhưng một tiếng gầm lớn tựa như mãnh thú xé toạc không gian.
Một con sói trắng lao đến, móng vuốt như gai sắc nhọn lướt một đường. Tất cả đều cả rạp
Máu tươi tung tóe!
Sói tuyết nhiễm một màu đỏ đến nhức mắt.
Nam nhân cưỡi trên lưng sói. Tóc bạch kim tung bay, gương mặt tuấn mĩ bức người. Hắn nghiêng người nắm lấy eo Cơ Phát, nhấc bổng y lên ôm vào lòng.
Từ phía sau hắn là hàng trăm ngàn binh lính của Lục Ngạn.
"Lục Ngạn"
"Là đại quân Lục Ngạn"
Tiếng la hét náo động. Nhưng khi thấy Lục Ngạn lao đến giao tranh với Đông Lệ thì ba quân tướng sĩ của Nam Vệ Quốc mới thở phào nhẹ nhõm. Tựa như trút được một gánh nặng lớn. Họ không hiểu tại sao? Nhưng trước mắt đây chính là kì tích không có khả năng xảy ra.
Rốt cuộc, đoàn quân đông đảo tề chỉnh như tầng tầng lớp lớp sóng đen của Đông Lệ dần tan rã. Bị đánh đến tan nát manh giáp không còn một mảnh.
*
Huyền Minh nhắm thấy không còn chống đỡ nổi chỉ có thể ra hiệu rút lui. Nhưng ánh mắt vẫn kiên định không rời khỏi Cơ Phát.
"Hoàng Đế Nam Vệ Quốc, hẹn ngày tái ngộ"
"Hừ! Ai muốn tái ngộ với ngươi" – Hàn Diệp căm phẫn đáp trả. Nhưng hắn nhận ra ánh mắt thèm khát của Huyền Minh rơi trên người Cơ Phát.
Liền cảm thấy toàn thân khó chịu, máu nóng bốc lên, la lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duyet/1114313/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.