Nghe cha nói đến chuyện "Đi học" mặt Văn Anh đã thất sắc, không ai hiểu con bằng mẹ, Nhị Phu nhân liền lên tiếng:
- Lão gia à con nó chỉ mới 16...
- Đủ rồi đủ rồi, bà đừng lấy điệp khúc đó ra để nói với tôi nữa. Trần lão sư là đại sư huynh của bà, gửi gắm nó ở học đường là tôi thấy tốt nhất!
- Cha à, con nhất định phải đi học, không còn lựa chọn khác hay sao? - Văn Anh nũng nịu
- Có chứ! Hoặc là đi học, hoặc là thành thân với con gái lão Trương!
- Lão gia! Nó chỉ là một đứa con nít sao ông đề cập chuyện thành thân làm gì chứ, hơn nữa nó và con bé đó đã yêu thương nhau gì đâu mà lấy? - Nhị phu nhân phản bác
- Bà biết gì mà nói? 2 đứa nó là thanh mai trúc mã lấy nhau có gì mà không thể!
- "Gì cơ? Mình cũng có thanh mai trúc mã nữa cơ à?" - Văn Anh nghĩ bụng, cậu vẫn chưa nhớ ra nổi thanh mai trúc mã của mình là ai.
- Tôi không đồng ý, chuyện hôn nhân của con ông không thể tự mình quyết định được! - Nhị phu nhân giận dỗi.
- Muội muội, muội không nên nói với lão gia như thế! - Phu nhân nhẹ nhàng nhắc nhở
- Văn Anh, vậy con tự quyết định đi! - Lão gia điềm tĩnh nói với Văn Anh
Cậu lẽn bẽn nhìn sang mẫu thân, nhưng trông bà ấy cũng có vẻ bất lực. Trời ạ, giá mà có thể nói cho cha biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dien-hoc-duong-xuyen-thanh-nam-nhan-trieu-duong/2847275/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.