1. Nhà thổ ngân hà.
Bạch Phú Kiều vừa mở mắt đã thấy ánh đèn thủy tinh sáng lòa, hắn giơ tay che lại, mắt bị chói đến nhức buốt.
Ý thức dần quay về, hắn từ từ nhớ lại mọi chuyện. Bản thân vừa bắn xong lần thứ ba thì toàn thân bất lực, tim đập rất nhanh, sau ót cũng đau âm ỉ, tầm mắt mờ dần rồi đen kịt.
Đệt, xuýt chút thì chết.
Bạch Phú Kiều nghĩ như thế, thì chợt nghe sau lưng vang lên tiếng mở cửa. Hắn quay đầu, trông thấy một người phụ nữ mặc áo da màu đen đi vào, mở miệng nói: "Sao vậy, sao tỉnh nhanh thế?"
Bạch Phú Kiều khàn giọng: "Cô là ai, sao lại vào phòng tôi?"
"Tôi là Lạc Ngữ, sau này cậu cứ gọi tôi là chị Lạc." Lạc Ngữ đưa cho hắn một ly nước, "Uống trước đi, giọng cậu khàn đến sợ."
"Tôi không biết cô, cô là ai?" Bạch Phú Kiều nhận nước uống một hớp, ngậm trong miệng một hồi rồi mới nuốt, "Cô là người bên chỗ mẹ tôi à? Giờ tôi đang ở đâu?"
Lạc Ngữ nói: "Tôi cứ nghĩ cậu sẽ nói gì đó mới hơn, kết quả vẫn là thế."
"Là sao cơ?"
Lạc Ngữ cầm ly không, ngồi vào một bên: "Tất cả mọi người tỉnh lại trong căn phòng này đều hỏi những câu tương tự, tôi nghe không được mười ngàn cũng phải được năm ngàn lần. Bọn họ đều hỏi tôi: 'Cô là ai, tôi ở đâu, các người muốn làm gì... Còn có, điện thoại của tôi ở đâu.'"
Bạch Phú Kiều nghe cũng đau đầu, hắn thử nhiệt độ trên trán, dường như là đang sốt.
"Nhưng tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-diem-pham-cach/884129/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.