Ta nắm bàn tay mềm mại của nàng, hôn lên môi nàng nói:
"Gặp được muội mói là may mắn nhất của đòi ta."
Đôi mắt màu lam của nàng tràn đầy tình cảm ngọt ngào:
"Long đại ca, nếu huynh có thế vinh viền ờ bên cạnh muội thì tốt biết mấy?"
Ta ôm thân thế mềm mãi đầy đà của nàng, trong lòng cảm thấy áy náy. Đôi vói các nàng mà nói, thế giói của các nàng chi có duy nhất minh ta, mà trong lòng ta không nhừng chi có các nàng, còn có chí lớn thống nhất thiên hạ, ta thực sự hoi không công bằng vói các nàng.
Ta thấp giọng nói:
"Ta cả ngày đều bận... Việc nước, lạnh nhát đôi vói các muội, muội có trách ta không?"
A Y Cổ Lệ ôn nhu lắc đầu:
"Hoàn Nhan tỷ tỷ đã từng nói, chủng ta yêu một vị Vương giả cho nên chủng ta phải chấp nhận được cô đon. Hon nừa ta tin chắc, Long đại ca rất nhanh có thế kết thục thòi buốỉ loạn lạc tranh giành này, đến lúc đó huynh có thế sớm chiều đều chung sông vói chủng ta rồi."
Ta nặng nề gật đầu, vì tình cảm sâu đậm của nhừng người vợ yêu của ta, ta cùng phải nhanh chóng chấm dứt thòi buốỉ loạn lạc chia năm xẻ bảy này, thống nhất giang son Trung nguyên một lần nừa.
Sau một đêm hồn loạn, cả thành đều tiêu điều, cho du đang giừa ngày hè cùng không thế át đi không khí lạnh lêo thê lương được.
Dưói sự bày mưu đặt kế của ta, bất cứ quan viên nào liên quan đến chuyện âm mưu bí mật đều bị bắt lại, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555532/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.