Điền Ngọc Lân nhìn chúng ta nói cười vui vẻ, hắn không chen vào được một câu, tiệc rượu vừa mới bắt đầu, hắn không thể nào tìm cách rời khỏi, nên hắn chỉ còn cách ngồi im, hắn rất khó chịu mất tự nhiên nhưng không làm gì được.
Tiền Tứ Hải rất giỏi quan sát sắc mặt người khác, mỉm cười nói:
"Điền công tử, hôm nay ta tìm công tử đến đây một là vì để mọi người thân quen hơn, hai là vì trao đổi việc Diêm trường."
Điền Ngọc Lân cùng đã trải qua mấy năm ma luyện, tính tình cũng đã thay đổi rất nhiều, hắn nhẹ giọng nói:
"Việc ở Diêm trường là do thái hậu an bài, mong rằng Tiền lão bản nên hiểu rõ."
Ta cười thầm trong lòng, Diêm trường này chính là mỏ vàng đào không bao giờ hết của Tiền Tứ Hải, có được nó đã khó rồi, nay lại phải hai tay dâng trả lại, hắn không tức giận mới là lạ!
Tiền Tứ Hải biểu hiện mình rất rộng rãi, cười nói:
"Diêm trường này là của Điền gia các ngươi, Tiền mỗ chỉ là được thái hậu giao cho kinh doanh mấy năm, hiện tại ngươi đã tới nên tất nhiên là trả lại cho ngươi. Bất quá ta có chút khó khăn, mong Điền công tử cho ta thêm vài ngày thời gian, để ta thu xếp mọi việc."
Điền Ngọc Lân gật đầu nói:
"Bên ta không có vấn đề gì, nhưng mà thái bên thái hậu sợ rằng phải nói một tiếng."
Hắn mang Tinh Hậu ra làm bia đỡ. Nguồn: truyentop.net
Ta cười nói:
"Việc này ta sẽ lo, Điền công tử không cần lo lắng."
Điền Ngọc Lân nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555523/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.