Yến Hưng Khải giật mình, lập tức cười lớn, nói:
"Thái tử điện hạ thật là biết nói giỡn."
Ta cười lạnh nói:
"Đại ca tưởng ta nói đùa sao?"
Nụ cười trên mặt Yến Hưng Khải đột nhiên cứng đờ:
"Việc này..."
Ta cười ha hả, vỗ vỗ vai hắn:
"Ta đích thật là nói đùa với đại ca, Đại Khang và Đại Tần chính là minh hữu, ta sao có ý định đó trong đầu được?"
Yến Hưng Khải cười có chút miễn cưỡng.
Xe ngựa đi tới gần Phong Lâm Các rồi chậm rãi ngừng lại, ta từ trên xe bước xuống.
Yến Hưng Khải ở phía sau ta nói:
"Việc ta nhờ điện hạ định làm như thế nào?"
Ta không xoay người lại, thân thể đứng yên trong chốc lát, nói:
"Ta sẽ báo cáo với thái hậu chuyện này."
Khi ta từ trên xe bước xuống, trong đầu ta chỉ toàn là ý niệm muốn giết chết Yến Hưng Khải, nếu Tinh Hậu thật sự chết đi, ta muốn diệt trừ hắn càng thêm khó khăn.
Mọi việc Yến Hưng Khải đã chuẩn bị xong từ lâu, lần này hắn có can đảm gặp Tinh Hậu, tất nhiên là đã có năng lực để nói chuyện với Tinh Hậu, thế lực mà hắn nhờ cậy có lẽ chính là dòng họ Yến thị, cỗ lực lượng này không chỉ muốn ngốc đầu trở lại, hơn nữa còn muốn một ngụm nuốt trọn Tinh Hậu.
Lãnh Cô Huyên đã ở Phong Lâm Các đợi ta từ lâu, việc nàng đến cùng nằm trong dự liệu của ta. Nguồn: truyentop.net
Lãnh Cô Huyên ngồi ở đình hóng mát, yên lặng uống trà, ánh mắt chăm chú nhìn những bông hoa xinh đẹp xung quanh, ta rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555522/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.