Ta đứng trong bão cát đợi nửa canh giờ, nhưng không thấy Hoàn Tiểu Trác tới, trong lòng ta cỏ chút nôn nóng lên, lẽ nào nàng không nhận được lời mời của ta? Tính toán thời gian một chút, ta thấy đã quá giờ hẹn nên thầm nghĩ trong lòng :
"Đợi lát thêm nửa canh giờ nữa nếu nàng không tới, ta chỉ còn cách trở về. "
Không nghĩ tới gió càng lúc càng lớn, gạch ngói trên mặt đất cũng bị gió thổi tung lên, miệng mũi của ta dính không ít bùn đất, trong miệng khó chịu vô cùng, ngựa của ta ở trong gió hí lên một tiếng, giống như trong trời đất chỉ còn lại có một người, một ngựa .
Ta mất đi lòng tin, xem ra hôm nay Hoàn Tiểu Trác không tới được rồi, ta kéo cương ngựa, lúc đang muốn rời đi, thì mơ hồ nghe thấy tiếng vó ngựa truyền đến .
Ta nheo mắt nhìn về phía trước thế nhưng gió quá lớn, không thấy người tới là ai, phải mất một lúc sau mới thấy người tới là một cái xe ngựa bốn bánh .
Ta dắt ngựa đi tới, hướng về thùng xe hỏi dò :
"Người tới có phải là Đoạn quốc sư không?"
Trong xe không ai trả lời . Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net
Ta cố gắng nói to hơn :
"Người tới có phải là Đoạn quốc sư không?"
Bên trong buồng xe vẫn không ai trả lời .
Ta có chút thất vọng dắt cương ngựa, muốn rời đi .
Lúc này từ trong buồng xe truyền đến một tiếng cười khẽ :
"Đồ ngốc, chẳng nhẽ có người thích ở trong bão cát hay sao?"
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555458/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.