Khi ta đang muốn tiến thêm một bước để hành động thì Khinh Nhan nắm chặt lấy cánh tay của ta, cầu xin :
"Oan gia, cho dù chàng muốn thì cũng không thể ở đây chứ. "
Lúc này ta đã tinh trùng thượng não, bên dưới đã điều khiển bên trên, ta bất chấp xé rách quần áo của Khinh Nhan, mặc kệ là chuyện gì cũng bị ta ném phía sau đầu .
Khinh Nhan nói :
"Chàng hãy dừng tay nghe ta nói. "
Ta liều mạng hôn xuống cổ nàng .
Khinh Nhan nói :
"Ta vừa rồi đi lấy nước đến đây phát hiện ở sườn phía tây doanh trại có một gian nhà tranh bỏ trống, nếu như chàng thực sự muốn. .. chúng ta đến nơi đó đi. .. "
Sau đó Khinh Nhan hầu hạ ta mặc vào quần áo rồi đi ra thùng xe, lúc này đêm đã rất khuya, ngoại trừ binh sĩ phụ trách gác đêm còn những người khác phần lớn đã đi nghỉ ngơi .
Xa Hạo thấy chúng ta đi ra thì vội vàng lên nghênh đón :
"Hai người định đi đâu?"
Ta cười nói :
"Ta cảm thấy trong lòng phiền muộn nên muốn ra ngoài đi dạo. "
Xa Hạo căn dặn :
"Quanh đây đều là sơn lâm, có không ít dã thú thường lui tới, hai người nên cẩn thận. "
Khinh Nhan nói :
"Ngươi yên tâm, ta sẽ chăm sóc thái tử. "
Xa Hạo gật đầu rồi ý ra hiệu cho hộ vệ để chúng ta đi .
Ta cùng Khinh Nhan đi dọc theo dòng suối nhỏ tới một khu rừng ở phía trước, con đường này mặc dù không xa nhưng đường gồ ghề khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555443/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.