Ta dừng xe ở trước một tòa Quan Đế miếu đổ nát bỏ hoang, Khinh Nhan đã hôn mê từ lâu, ta trải thảm lông trong đại điện, sau đó ôm nàng xuống .
Da thịt nàng lạnh băng, khớp hàm đóng chặt, hô hấp thì gián đoạn, ta dùng trường đao lập một phạm vi bảo hộ trong đại điện, rồi đốt một đống lửa .
Khinh Nhan kêu lên một tiếng thống khổ, ta vui mừng nhìn lại, nói :
"Cô nương đã tỉnh!"
Khinh Nhan gật đầu, ta đỡ nàng, giúp nàng ngồi dậy .
Khinh Nhan nghi hoặc nói :
"Nơi. .. này là nơi nào?"
Ta mỉm cười nói :
"Đây vẫn là địa giới của Đại Hán, chúng ta tách đoàn đi hướng đông, theo đường thủy nhập Tần. "
Trong mưa gió đâu đó có vang lên tiếng ngựa hí, ta cảnh giác nhìn ra phía ngoài, cửa miếu vẫn đóng chặt, không có gì khác thường cả . Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net
Khinh Nhan nói :
"Cỗ xe ngựa kia vô cùng xa hoa, tất sẽ có người chú ý, chúng ta mau phá hủy nó đi. .. "
Ta cũng có ý niệm ấy trong đầu, thế nhưng lấy tình hình của Khinh Nhan bây giờ, không có xe ngựa thì nàng sao có thể chịu nổi hành trình gian khổ này .
Khinh Nhan nói :
"Chúng ta giữ ngựa lại, tới chợ phía trước… mướn một chiếc xe là được…"
Ta gật đầu .
Khinh Nhan thấp giọng nói : "Ta cảm thấy rất lạnh. .. "
Ta nhìn thấy môi nàng trắng bệch, thương yêu ôm nàng vào trong lòng, Khinh Nhan không giãy dụa, để cho ta ôm, rồi tiến vào mộng đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555298/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.