Trong đôi mắt âm lãnh của Xa Hạo không khỏi hiện lên sự khâm phục, hắn không nhân cơ hội này tấn công ta .
Ta lạnh lùng nói :
"Hoàng thành hộ vệ quân sẽ đến ngay, bây giờ ngươi đi vẫn còn kịp. "
Ta muốn phân tán sự tập trung của hắn .
Xa Hạo cười lạnh nói :
"Lần này tới đây, ta không tính là còn sống rời đi. "
Con ngươi hắn chợt co rút lại, sát khí bức người tỏa ra khắp phương viên hai trượng .
Máu từ miệng vết thương của ta vẫn không ngừng chảy ra ngoài, ánh mắt của ta kiên định, hai tay cầm chắc chuôi đao, vận hết nội lực toàn thân chờ đợi .
Ta và Xa Hạo đồng thời rống to một tiếng, đao kiếm lần thứ hai tương giao, mặt đá xanh dưới chân của ta do chịu một lực lượng quá lớn mà nứt ra .
Xa Hạo công kích giống như bão táp mưa sa, không cho ta cơ hội thở lấy hơi .
Ta khó khăn lắm mới đẩy được trường kiếm trong tay hắn ra, thấp giọng nói :
"Tuệ Kiều vẫn còn sống!"
Ánh mắt của Xa Hạo hiện lên sự khó tin, nói :
"Ngươi gạt ta!"
Hắn xuất thủ không lưu tình, đao theo hình cung chém vào vai trái của ta, ta vung trường đao đỡ, lần va chạm này đã lấy đi hết sức lực của ta, một cỗ lực lượng truyền theo thân đao tới, làm cho ta phải lui lại phía sau mấy bước mới hoá giải được lực lượng của hắn .
Xa Hạo hừ lạnh một tiếng, lần thứ hai vung trường kiếm chém ra .
Ta chỉ cần cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555178/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.