Ta cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của hai nàng, kéo hai nàng ngồi xuống bên cạnh, mỗi tay ôm một cái eo, nói :
"Phòng ở đã sắp xếp xong chưa?"
Tư Hầu gật đầu nói :
"Trong tiểu lâu này bố trí rất đặc biệt, mỗi một gian phòng đều vô cùng tinh, xảo đẹp đẽ, còn hơn nhà của muội ở Tần đô rất nhiều. "
Tuệ Kiều dịu dàng cười nói :
"Chỉ cần mọi người có thể bình an, thì ở đâu cũng được. "
Nàng nhìn ta, nói :
"Huynh và Tư Hầu ở đây trò chuyện, muội đi xem Dực Hổ thế nào rồi. "
"Dực Hổ làm sao vậy?"
Ta hỏi .
"Không có chuyện gì, chỉ là do hành trình nhiều mệt nhọc, hôm nay lại bị kinh sợ, cho nên bị sốt, Vân Na và Thải Tuyết đang chiếu cố nó. "
"Ta cùng với muội đi thăm nó!"
Tuệ Kiều ngăn cản ta nói :
"Độc tính trong cơ thể huynh tuy giảm, thế nhưng không thể ra ngoài gặp gió, tối nay ngoan ngoãn ở trong phòng, không được ra ngoài. "
Ta kéo cái eo nhỏ nhắn của nàng, hôn lên mặt nàng một cái, Tuệ Kiều và Tư Hầu đều đỏ mặt xấu hổ, cúi đầu xuống .
Lúc này ta mới buông Tuệ Kiều ra, dặn dò :
"Thay ta nói với Vân Na một tiếng, sáng sớm hôm sau ta sẽ tới thăm Dực Hổ. "
Tuệ Kiều khẽ gật đầu rời khỏi phòng, xoay người khép cửa phòng lại .
Tư Hầu có chút ngượng ngùng đứng đậy :
"Dận Không. .. trời đã không còn sớm, muội về đi ngủ đây. "
Ta vọt lên cài then phòng, nói :
"Hầu nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555151/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.