Ta lớn tiếng nói :
"Các ngươi yên tâm, ngày mai ta sẽ vào cung gặp mặt phụ hoàng, xin hai người các ngươi tới vương phủ. "
Dịch An cười nói :
"Tiểu chủ nhân sợ rằng còn không biết, bệ hạ đã ân chuẩn cho chúng ta rời khỏi hoàng cung, tới vương phủ hầu hạ người. "
Ta vui mừng nói :
"Như vậy thật tốt quá. "
Dịch An lại nói :
"Chuyện này cũng do Ung vương cầu xin giúp. "
Ta gật đầu, Ung vương đã trở thành đồng bọn đầu tiên của ta ở Khang Đô .
Duyên Bình nói :
""Hai người cứ tâm sự đi, nô tỳ ra ngoài tâm sự với Thải Tuyết cô nương. "
Thải Tuyết đã từng ở trong nhà nàng một khoảng thời gian, tình cảm của hai người không đến nỗi nào .
Đợi cho Duyên Bình rời đi, Dịch An cẩn thận khép cửa phòng lại, thấp giọng nói với ta :
"Tiểu chủ nhân, có người muốn nô tài báo với chủ nhân một câu!"
Trong lòng ta ngơ ngác, cũng hiểu rõ người này chắc chắn là Trân phi .
Nghĩ tới tình cảm chân thành của nàng, trong lòng ta lại nhộn nhạo, thế nhưng ta lặp tức dùng lý trí nhắc nhở mình, tuyệt đối không được có ý nghĩ tình cảm lúc này .
Ta lần này trở về mục đích chủ yếu là ngôi vị hoàng đế của Đại Khang, nếu như tiếp tục dây dưa với Trân phi, thì chẳng có chỗ tốt nào với ta cả .
Dịch An nói :
"Người bảo nô tài nói với tiểu chủ nhân, có một số việc, có một số người thì vĩnh viễn coi như chưa từng diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555149/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.