Tế Châu ở bên cạnh Đông Hải, nơi này có mực nước biển sâu, bề mặt lại rộng rãi, rất thích hợp cho việc xây dựng các cảng lớn. Khách thương Cao Ly, Đông Doanh thường lui tới đây buôn bán, trở thành bến cảng trọng yếu cho thương nhân 8 nước, cùng thương nhân hải ngoại trao đổi buôn bán.
Khi xe ngựa đi vào ngoại ô Tế Châu, thì hai bên quan đạo liễu rủ buông mành, phất phơ theo gió, giống như những dải lụa dài vô tận.
Chu Lãng và Tô tam nương sóng vai ngồi ở đầu xe, ra roi giục ngựa, nhẹ giọng thì thầm, thỉnh thoảng cười lên vui thích, xem ra giữa hai người này đã có một đoạn cố sự.
Khi bước chân vào trong thành Tế Châu, thì tâm tình của Dao Như xuống thấp một cách dị thường, hai mắt ưu thương nhìn ra bên ngoài xe, ngơ ngác xuất thần, tôi biết nàng nhất định nhớ lại quá khứ huy hoàng của gia tộc.
Tô tam nương xoay người nói:
"Tôi ở bên trong thành Tế Châu có một vị tỷ muội kết nghĩa kim lan, sau khi vào thành, chúng tôi có thể tới chỗ nào tạm trú chân trước đã."
Tôi thầm nghĩ trong lòng:"Tỷ muội của Tô tam nương tám phần mười cũng là nhân vật trong nghề, lần này ta đến Tế Châu là được Tinh Hậu chỉ định, nếu như ở địa phương đó đúng là có điều không tốt. Chỉ là lúc mình ở Hồi Long trấn đã làm mất ý chỉ, khi gặp Trầm Trì thì làm sao cho hắn tin được?"
Xe ngựa đã đi tới trước cửa thành, Chu Lãng chậm rãi dừng ngựa, xuống xe, tôi vén rèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555069/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.