Mẹ Tần cười cười giải vây, “Không cần quá câu nệ, con là người bệnh, cứ nằm đi.”
Nói xong bà quay lại nháy mắt ra hiệu với chồng mình, cái ông già này, đến làm bức tượng hay sao vậy?
Nhận được tín hiệu của vợ, ba Tần bất đắc dĩ thở dài một hơi, tiến lên phía trước, nhìn anh hỏi: “Con gọi điện kêu ba mẹ và Thiên Bảo tới nói có chuyện quan trọng muốn nói, rốt cuộc là chuyện gì?”
Anh nắm lấy tay cậu, quay sang nhìn ông bà, “Con muốn kết hôn với Kha.”
“Con…” Dù đã biết trước sẽ là đáp án này, nhưng trong lòng ông bà vẫn không khỏi hụt hẫng, thời gian này xảy ra nhiều chuyện như vậy, ông bà cũng biết không thể ép buộc con trai nữa, nếu không chỉ sợ sẽ mất luôn đứa con này.
Vì vậy, hai ông bà cũng không có phản ứng gì lớn, gượng gạo nhìn nhau một cái, sau đó mẹ Tần quay sang nói với anh và cậu, “Ba mẹ cũng không có cấm cản đâu, chỉ cần các con hạnh phúc là hai ông bà già này vui rồi.”
Lúc này, bé Thiên Bảo đột nhiên lên tiếng, “Ba ba, sau này ba ba sẽ đến ở với con và ba đúng không?”
Chương Sở Kha xoa đầu bé, dịu dàng mỉm cười, “Ừm” một tiếng.
Tần Dữ Hào ở bên cạnh tiếp lời, “Về sau con phải phụ ba chăm sóc ba ba và em của con đó.”
“Em của con?” Bé Thiên Bảo tỏ vẻ khó hiểu chớp chớp mắt nhìn anh.
Ba mẹ Tần cũng ngạc nhiên không kém, vì vậy bà liền vội vàng hỏi con trai, “Hào à, con nói vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-ky-luong-the-hien-phu/1847241/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.