Hai cha con nhanh chóng đạt thành hiệp định, đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra, Chương Sở Kha mặc đồ bệnh nhân đi vào.
ThấyTần Dữ Hào đang ngồi trò chuyện với bé con, cậu mỉm cười đi lại, ngồi xuống bên cạnh bé đối diện anh, đưa tay sờ đầu bé, dịu dàng nói: “Ba xin lỗi con, là ba không chăm sóc con tốt, để con bị bệnh cũng không hay biết, Thiên Bảo đừng giận ba nha…”
Bé Thiên Bảo nhẹ nhàng lắc đầu, “Là Thiên Bảo không biết tự chăm sóc mình, để ba lo lắng ngã bệnh, sau này con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, ba không cần làm việc mệt nhọc nữa đâu.”
Nghe bé con nói vậy, cậu có chút ngạc nhiên, đưa mắt nhìn sang Tần Dữ Hào.
Anh bị cậu nhìn ngượng ngùng sờ mũi, “Thằng nhóc hỏi tôi về chuyện của cậu, tôi đã nói hết cho nó biết về tình trạng của cậu rồi.”
Chương Sở Kha nghe xong có hơi bất đắc dĩ, anh ấy nói mấy chuyện này cho trẻ con nghe làm gì không biết.
Chuyện cũng đã rồi, cậu quay sang mỉm cười nói với bé, “Ba đã hứa cuối tuần này đưa Thiên Bảo đến công viên chơi, nhưng chắc là không được rồi, cũng không sao cả, đợi Thiên Bảo khỏe lại, ba dẫn con ra ngoại ô làm picnic có được không?”
Thời gian này cậu đã thử lên mạng tìm hiểu cách phát triển tiềm năng cho trẻ, trong đó có nói để trẻ con tiếp xúc nhiều với môi trường tự nhiên là cách tốt nhất, cậu cũng rất để tâm đến chuyện này, nhất định phải để con trai phát triển toàn diện mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-ky-luong-the-hien-phu/130764/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.