Vương Tử Ngọc nhìn cánh cổng lớn ở phía xa, nàng nên nói như thế nào với thái tử đây. Nàng đã làm tổn thương một nam nhân vô cùng yêu thương nàng, nàng không muốn thái tử cũng bị tổn thương như vậy.
Lúc nàng đang định bước đến nơi đó, cánh tay liền bị giữ lại. Xoay người đã thấy người nàng rất nhung nhớ, Vĩnh Hy công chúa vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh, ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng.
"Hy Nhi, sao nàng lại ở đây ?"
Vĩnh Hy nhíu mày "Thϊếp sao lại ở đây. Vậy còn Tử Ngọc, nàng sao lại ở đây ?".
Giọng nói nàng ấy không chút độ ấm, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nàng. Vương Tử Ngọc lúng túng, nàng làm sao nói rõ đây.
"Ta, ta ____ ta có chuyện muốn tìm thái tử".
"Nàng tìm huynh ấy làm gì ?"
Vương Tử Ngọc im lặng, Vĩnh Hy thở dài "Tử Ngọc, mấy ngày qua nàng đã làm gì ? Thϊếp không quản, bây giờ nàng lại muốn làm gì ?"
"Tử Ngọc, rốt cuộc nàng xem thϊếp là gì ?".
"Hy Nhi, nàng làm sao vậy ?". Vương Tử Ngọc lo lằng nắm lấy tay Vĩnh Hy công chúa. Nàng đã làm gì để nàng ấy phải hỏi ra những câu như vậy.
Vĩnh Hy công chúa đi đến kề sát vào tai nàng "Vương Tử Ngọc, thϊếp nói cho nàng biết, kiếp này nàng đã là người của thϊếp thì không được phép chạm vào bất cứ ai, thϊếp cũng không cho phép kẻ nào chạm vào người nàng".
Vương Tử Ngọc cười cười "Hy Nhi là đang ghen sao ?"
Vĩnh Hy công chúa cười cười, xoay người "Thϊếp là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/515078/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.