" Ta nói Vân mama bà mau nố giá đi. Bổn công tử chờ đợi đã lâu " . Một tên công tử gia lên tiếng.
Tú bà vẫn cười lấy lòng, bà nhìn sang Tử Y. Nàng cuối đầu không nói thêm, tuy nàng không cam tâm nhưng nàng chống cự làm sao được đây, đành buông tay chấp nhận.
" Các vị quan gia đừng nóng vội, giá khởi điểm là 500 lượng. Vị khách quan nào ra giá cao nhất sẽ có được mỹ nhân "
Lại một trận bàn tán xôn xao, có người lên tiếng " 700 lượng "
" Ta 800 lượng ".
" 1000 lượng". Tên lão gia mập mạp lúc nãy lên tiếng, mặt hắn lúc này vênh lên tới nóc thanh lâu rồi. Mọi người đang tiếp tục bàn bạc với nhau.
Vương Tử Ngọc âm thầm tính toán, 1000 lượng là tổng tiền tiêu vặt một năm của nàng. Hiện tại nàng làm sao có số tiền lớn như vậy, cộng thêm Vương Hằng cũng không đủ. Ngĩ đến đây nàng bất giác thở dài , tại sao nàng lại không xin ngoại công thêm một chút.
" Lại làm sao ? ". Vinh Hy quan tâm hỏi, con người này thật khó đoán tâm tư mà.
" 1000 lượng ta phải tốn tiền tiêu vặt một năm, mà mẫu thân đâu có cho tiền một lần nhiều như vậy, cô nương ta xem ra phải lấy tên mập mạp đó rồi ".
" Ngươi có ý với nàng ta ?"
Vương Tử Ngọc lập tức giải thích " Không, ta chỉ không muốn một đóa hoa cấm vào..."
Lý Vĩnh Hy cười cười " Vậy ta cho ngươi vay.. Thấy thế nào ?"
Vương Tử Ngọc vội nhìn nành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/267081/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.