Bên dưới đài, từ trong đi ra một vị cô nương quần áo thướt tha, màu đỏ y phục làm lóa mắt người nhìn. Nàng che khăn voang nửa mặt để lộ đôi mắt xinh đẹp. Thách thức giác quan người nhìn đến nàng.
Nhưng không bao gồm Vương Tử Ngọc. Nàng tuy nhìn chăm chú người dưới đài nhưng trong tâm lại nghĩ đến người đối diện, thay người đó là người kia thì càng tuyệt mỹ, nếu Lý Hy Nhi mặc vào trang phục nữ tử,môi không son vẫn đỏ. Thêm phần ánh mắt câu nhân kia, tin chắc rằng các nam nhân nơi này sẽ đổ gục dưới chân người kia.
Khi Vĩnh Hy thu tầm mắt về nhìn thấy Vương Tử Ngọc đang không chớp mắt nhìn cô nương dưới đài, trong ánh mắt tràn đầy vẻ si mê. Nàng vô thức tay siết chặt vạt áo, tự nhủ với mình rằng cảm xúc này nàng không nên có. Cố gắng áp xuống cảm giác khó chịu, nàng cầm lấy tách trà vừa uống vừa quan sát người đối diện.
Một điệu múa kết thúc toàn bộ nam nhân như muốn xông lên khán đài ôm lấy nàng, tú bà lúc này mới đong đưa eo đi tới lên tiếng " Các vị quan nhân đừng vội, hãy nghe Tử Y cô nương của chúng ta nói trước đã ".
Trương Tử Y vừa kết thúc khúc vũ, hơi thở còn chưa hồi phục. Nàng từ từ đưa tay tháo khăn che mặt xuống, đập vào ánh mắt mọi người là dung nhan xinh đẹp, môi mắt cong cong đáy mắt nhàn nhạt ý cười.
" Tử Y đa tạ các vị hôm nay đã vì Tử Y mà đến" nàng khẽ mím môi cười.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-chua-dai-tieu-thu/267080/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.