Quan Triệt đi từ phòng xuống phía dưới, vừa khéo gặp phải Tưởng Du đang đi rót nước, nhìn anh thay đổi một thân quần áo ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề, buồn bực nói: "Muốn đi ra ngoài sao? Đều đã trễ thế này..."
"Hiện giờ có chút có chút việc."
"Gọi lái xe đưa con đi, uống nhiều rượu như vậy, đừng lái xe." Tưởng Du dặn dò một câu, liền trở về phòng.
Quan Triệt gật đầu, cài xong nút áo ở cổ tay, xuống lầu.
Từ Thanh Xuyên đi đến nhà ở đường Tân Bình, đi xe mất 30 phút, khoảng thời gian này đi qua rất nhiều lần, trên đường đi qua vài ngã đường gần như là muốn thuộc lòng.
Quan Triệt dựa vào phía sau nghỉ ngơi, trong lúc đi có mở mắt ra vài lần, phát hiện còn có một đoạn đường mới, lại nhắm mắt.
Gió đêm có chút lạnh, trong lòng Nguyễn Hâm Kiều lại một mảnh nóng bỏng, cao hứng phấn chấn chạy đến bên ngoài đợi một lát, bị gió thổi không chịu được, lại chạy về.
Trong khoảng thời gian chờ đợi không nhịn được lại gọi điện thoại cho Quan Triệt, hỏi anh đã đến đâu, bản thân cũng rất nhanh sắp trở thành cương thi.
Quan Triệt trả lời khoảng năm phút nữa sẽ đến, Nguyễn Hâm Kiều cũng rất vui vẻ tắt điện thoại, vội đến bên cạnh tường xem ảnh phản chiếu chỉnh lại tóc, ở dưới ánh đèn vòng vo vài vòng, tìm được một góc độ phản chiếu ảnh đẹp nhất, vỗ vỗ váy, đưa tay ra phía sau lưng, kiễng chân ngóng trông.
Quan Triệt vừa tiến đến liền nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-co-cua-co-be-lo-lem/1994574/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.