Nghê Vân Huyên có mấy cảnh diễn phải đến vùng nông thôn ở ngoại ô quay, phong cảnh nơi này rất đẹp, cho dù thời tiết còn chưa hoàn toàn ấm trở lại, nhưng nơi này có vẻ vô cùng dễ chịu. 
Sau khi kết hôn Giang Nhân Ly và Mạc Tu Lăng đến đây trải qua cái gọi là tuần trăng mật, cho nên cô nán lại chỗ này hai đến ba ngày, tiện thể cũng quay luôn phân cảnh Giang Nhân Ly một mình đến đây ở đoạn sau. 
Trong vườn không ít cây cam vàng đã ra quả, thoạt nhìn hết sức mê người. 
Nghê Vân Huyên gọi điện cho Lục Tử Chiếu, khen nơi này như thiên đường trên mặt đất, kết quả là đưa Lục Tử Chiếu đến đây, cô có vẻ hối hận. 
Lục Tử Chiếu có hài lòng với nơi này hay không thì không rõ lắm, nhưng anh có vẻ vô cùng vừa ý với bầu không khí nơi này. 
Nghê Vân Huyên theo Lục Tử Chiếu tiến vào vườn trái cây, dường như anh có vài phần cảm thấy mới lạ: “Mùa này sao còn có nhiều quả như vậy?” 
Cô có vẻ có chút kiêu ngạo: “Người như anh đương nhiên là không hiểu rồi, mùa này có hai loại quả là cam máu và cam Valencia (*),kì thật cam máu đã có thể ăn được rồi, nhưng tiếp tục ở trên cây sẽ làm nó tiếp tục đổ máu, ăn lại càng ngon.” 
“Đổ máu?” 
Nghê Vân Huyên thuận tay hái một quả cam máu xuống, sau đó dùng móng tay bóc vỏ ra ngay trước mặt anh. Vỏ cam máu rất mỏng, lại không nối liền. Cho nên khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chieu-bat-huyen-long-hieu-khong-huyen/2958981/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.