Nghê Vân Huyên lại trở lại đoàn phim, tâm tình của cô không tồi, một số diễn viên pha trò, còn sợ cô vì chuyện đó mà tâm tình bị ảnh hưởng, xem ra lo lắng của họ đều là thừa. Mà bản thân Nghê Vân Huyên cũng rất hiếu kì, từ bao giờ cô nói dối đã không cần đến bản nháp trước rồi: “Căn bản chưa từng làm chuyện như vậy, có gì phải lo lắng?”
Cô nói xong lời này, Tôn Điềm ở một bên liền liếc cô một cái đầy thâm ý.
Cái vòng luẩn quẩn này, vốn không có thật mà cũng chẳng có giả, đều tự dựa vào bản thân mình mà thôi.
Trạng thái của Nghê Vân Huyên không tồi, mấy cảnh đều quay vài lần là xong. Nhưng cảnh ở trong bệnh viện cùng Tôn Điềm lại mất không ít công sức, mà cảnh đó lại không thể thiếu được. Tôn Điềm diễn vai Giang Nhân Đình cố ý tính kế với Giang Nhân Ly, để Giang Nhân Ly tát mình một bạt tai, mà tất cả đều bị Mạc Tu Lăng vừa mới bước vào nhìn thấy.
Bạt tai này, là nhờ vào góc quay, nhưng Nghê Vân Huyên luôn không tìm thấy đúng góc.
Tôn Điềm cũng vô cùng buồn bực, nhỏ giọng mở miệng với cô: “Không phải cô cố ý chứ, muốn đánh thật hả?”
Nghê Vân Huyên liếc cô ta, không nói lời nào, thử vài lần, rốt cuộc quay xong cảnh này.
Khi cô nghỉ ngơi, biên kịch cũng ở bên cạnh, Nghê Vân Huyên liền tò mò mở miệng: “Vì sao Giang Nhân Đình giả chết trở về lại biết được năm thứ tiếng? Cô ta lợi hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chieu-bat-huyen-long-hieu-khong-huyen/2958980/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.