Tiếp sau đó cảm xúc của Nghê Vân Huyên vẫn rất thấp, mỗi lần cô ngồi trong phòng học kia nhìn ra ngoài cửa sổ, linh khí trong mắt đều không có, cảm giác đặc biệt “mộc”. Mà, sự thỏa hiệp cuối cùng của Lâm Thư Bình là dòng linh khí trong mắt Nghê Vân Huyên có thể tạc khắc được, cảm xúc của cô hạ xuống làm không khí cảnh quay này trầm lặng, không biết NG bao nhiêu lần, nhưng Nghê Vân Huyên vẫn không tiến vào được nửa phần trạng thái.
Lâm Thư Bình cũng không muốn mắng Nghê Vân Huyên cho mệt người, chỉ để mọi người nghỉ ngơi một lát, đợi lúc nữa quay lại phần của Nghê Vân Huyên, hiện tại có thể quay cảnh hẹn hò của Hạng Tử Địch và Hạ Ngâm trước.
Nghê Vân Huyên ngồi một bên, cảm xúc vẫn thấp, Lương Bích đi qua: “Rốt cuộc em làm sao vậy?”
Cô cầm một cái cốc: “Tình yêu là gì?”
“Cái gì?”
“Thực ra căn bản không có tình yêu nhỉ?” Cô cười cười: “Chẳng qua là tự mình tưởng tượng ra mà thôi?”
Lương Bích choáng váng mở to mắt, không rõ tại sao cô đột nhiên hỏi như vậy, sau đó lại tự đưa ra kết luận cho mình.
Ở bên kia Lục Tử Chiếu đang gọi điện thoại, tư thái tao nhã, nhìn không ra biểu cảm gì.
Nghê Vân Huyên nhìn về phía Lục Tử Chiếu.
Ngay lúc này, Lâm Thư Bình đang nghỉ ngơi nháy mắt lại nhìn thấy nét mặt của Nghê Vân Huyên, anh ta thoáng ngạc nhiên, lập tức nhìn về phía Lục Tử Chiếu. Anh ta quay ống kính vào Nghê Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chieu-bat-huyen-long-hieu-khong-huyen/2958963/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.