Nếu, để Nghê Vân Huyên định nghĩa về tuổi mười bảy của mình, vậy nhất định là năm đó trời mưa rất nhiều, lòng cô ẩm ướt, hơn nữa vẫn luôn ẩm ướt.
Bộ phim này quay vội vàng, đương nhiên nội dung cũng khá đơn giản. Bỏ qua cảnh hôn lễ cuối cùng hơi phiền toái, các tình tiết khác tương đối nhẹ nhàng, nhất là những cảnh về thời niên thiếu ẩm ương. Đương nhiên, chỉ là diễn những cảnh đơn giản mà thôi.
Diễn viên đóng vai nam chính bộ phim này cũng là người mới, bề ngoài sạch sẽ khoan khoái, thật sự có mùi vị của thiếu niên áo trắng bay bay.
Nhưng nói đơn giản, chính là Nghê Vân Huyên ngồi trong phòng học diễn cảnh cô ngoảnh đầu ra nhìn thấy Hạng Tử Địch lại phải quay đến mười lần. Đạo diễn Lâm yêu cầu hình ảnh phải có mỹ cảm, thật sự phải để chiếc lá rụng nhẹ nhàng rơi từ trên trán cô xuống, nhưng có điều chiếc lá này lại không nghe lời, như thế nào cũng không đạt yêu cầu. Giống như miêu tả, làm chiếc lá rụng kia lướt qua gương mặt sạch sẽ thuần khiết của cô, mà cô nở nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt bị thiếu niên đứng ngoài cửa sổ hấp dẫn.
Buổi sáng này, cảnh quay duy mỹ kia cũng chưa thể quay xong. Đạo diễn Lâm luôn chê hình ảnh không đủ đẹp, xóa luôn hình ảnh của mấy lần quay trước.
Mà Nghê Vân Huyên cũng thêm phiền phức, cô vừa ăn cơm vừa trò chuyện với Lương Bích: “Thực ra, em cảm thấy quay Trần Nhất Tâm đẹp như vậy làm gì. Đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-chieu-bat-huyen-long-hieu-khong-huyen/2958962/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.