Diệp Sơ Đường tiến lên, liền thấy ngay cảnh tượng bên trong.
Quả nhiên, Tạ An Bạch đang đối đầu cùng Tạ An Quân. Một đám gia nhân, tiểu tư đứng tụ tập, như thể muốn hợp sức đuổi Tạ An Bạch ra khỏi cửa.
Ánh mắt Tạ An Bạch quét qua từng người, giọng hắn lạnh lùng như băng:
“Phụ thân còn chưa kịp nhập quan, mà đại ca đã sốt sắng đuổi ta đi như vậy?”
Tạ An Quân một tay chắp sau lưng, hừ lạnh:
“Vì sao ta làm thế, ngươi còn không rõ sao? Bao năm nay ngươi ở ngoài ăn chơi lêu lổng, làm mất hết danh tiếng của Trung Dũng hầu phủ! Phụ thân nhiều lần trách phạt, ngươi lại chẳng hề hối cải, vẫn khăng khăng làm càn! Nếu không phải ngươi bướng bỉnh bất kham, phụ thân sao lại tức giận, rồi mới ra nông nỗi hôm nay!?”
Một tràng lời hắn nói ra hùng hồn, nghe vào tai người khác, chẳng khác nào Tạ Bái chính là bị Tạ An Bạch chọc tức mà chết.
Tạ An Quân liếc quanh một vòng, cố ý nâng cao giọng:
“Còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Mau đuổi hắn ra ngoài cho ta!”
protected text
Tạ An Bạch quát lớn, đôi mắt vốn hay nở nụ cười nay đã phủ đầy tơ máu, sắc lạnh như lưỡi dao.
Một đám hạ nhân chưa từng thấy hắn bộc phát thế này, đều bị dọa sững, không ai dám bước lên.
Tạ An Bạch gằn từng chữ nhìn thẳng Tạ An Quân:
“Ta là người Tạ gia! Ngươi muốn đuổi ta đi, cũng phải tự hỏi bản thân có đủ tư cách hay không!”
Tạ An Quân chỉ nhếch môi cười lạnh:
“Phụ thân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-can-cua-hau-gia-la-mot-doa-hac-tam-lien/4824672/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.